Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2020

Viết một chút mùa Corona

TP.HCM đóng của tất cả bar, quán ăn... khi mà số người nhiễm cả nước đã lên đến 130 ca. Tối nay từ nhà lên phòng, cả xóm mình vọng theo "đi nhưng đừng mang dịch bệnh vè xóm nhà, cách ly... từ khóa cửa miệng của mọi người từ onl tới offline. 2 ngày nay mình làm việc ở nhà, công việc vẫn bình thường với một mớ task. Khác xíu là mình ở nhà không có bàn, ghế dựa như công ty, ngồi cả ngày cũng mỏi dừ. Được cái là phải nấu cơm, làm đến 6h thì phải nấu nên nghỉ làm chứ ko cố như ở ctt tới 7h mới về. Ở nhà cũng tự tạo niềm vui nấu ăn, chăm rau... cho đỡ chán. Thứ 6 tuần trước, mọi người xôn xao về anh đồng nghiệp phòng mình nghỉ vì đi cách ly. Rồi lại 2 anh đồng nghiệp dưới lầu 11 cũng ở chung cư với ca bệnh nhân dương tính. Trưa đó, sêpa gọi vào phân ra làm việc ở nhà hoặc công ty. Thật là mình có nghĩ nên lúc nào cũng mang máy tính. Nhưng khi có quyết định cũng coa chút hoang mang vì toàn dùng máy bàn, outlook, ổ đĩa, tài liệu phải chép vội vàng. Xuống gặp anh IT thấy đầu xù tóc rối thư