Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2018

Bẫy khó

Thật ra, nếu vượt qua tui sẽ được. Nếu không vượt qua tui sẽ mất. Câu này mình từng viết. Giờ lặp lại một lần nữa. Luôn có cảm giác treo trên sợi tóc. Hơi lo sợ khi sống trong thế giới người ta nhìn nhau, chê bai nhau. Ai cũng có cái khó. Nên thôi vậy mình làm nhiều vấp ngã nhiều sẽ có kinh nghiệm. Mai mốt mình làm sếp dễ hơn. Vì đôi khi sếp không phải người giỏi ở bằng cấp mà là người có kinh nghiệm nhiều nhất. Mai mốt có kinh nghiệm sẽ rút ra được chỉ đạo nhân viên dễ hơn. Hi vọng vậy!!!!

Ra riêng mới thực sự hiểu cảm giác cần lương

Thật sự! Mình tính toán khá kỹ đồng  tiền. Mình cần tiền thực sự. Lương mình thấp nhưng mình không chi tiêu nhiều, cuộc sống đơn giản nên cũng gọi là không lo nghĩ. Mỗi tháng lương mình cần đủ để trang trải cá nhân. Mình cũng hay nói cần lương. Nhưng! Đó chỉ là cảm giác nhẹ nhẹ thôi cho đến khi ra riêng. Mình ở nhà không tốn tiền nhà, không chi phí linh tinh, không tiền ăn... mọi thứ có mẹ lo hết. Nhiều khi 1 tuần 1 chỉ tốn 200k tiền xe cộ! Khi ra riêng thì cảm giác chớp mắt cái là tiền ra khỏi túi. Tiền ăn, tiền phòng tốn đã vậy. Còn cả tỉ tiền lắt nhắt... khiến mình không kiểm soát được tiền bạc thế nào luôn! Thôi thì ráng cân đối chi tiêu hợp lý vậy!

Bánh bèo...

Ở cùng một công chúa tóc dài... bạn mình nói vậy! Hơi chạnh lòng tí xíu. Nhưng thấy mình thật tuyệt và hoàn hảo. Ở nhà được ba mẹ bao bọc chị ấy dường như yếu đuối trong mọi thứ. Quan trọng là không dám đưa ra quyết định. Chỉ có việc đi bằng cách nào từ quận 2 lên cao thắng chị ấy tính 3 lần. Mỗi lần 1 buổi và làm phiền người khác. Chị ấy xách 1 vali đồ và nhìn thấy sự không gọn gàng lắm. Mỗi ngày chị ấy dậy và ngắm để đưa ra quyết định mặc làm gì cũng bằng thời gian mình nấu nướng vệ sinh... Vậy mà ở nhà mình mất 10p vệ sinh, thay đồ ba mình la mình quá tr ời^^

1 tuần ra ở riêng

Mình phải tự lo. Dù rằng trước đây cũng tự lo. Có chút mệt mỏi vì công việc, cuộc sống nhưng vẫn ổn. Có chút ốm yếu về sức khỏe. Cảm cúm ốm rồi lại bị dính mưa. Thứ tư về mua cháo ăn thì thứ năm thèm nước đá ngọt quá, đến tháng mà vẫn liều. 1 ly nước đá vào miệng rồi. Sống bất chấp là đây! Cảm giác cô đơn, có một chút khi hai ngày đầu tự ăn tối một mình vì cô bạn đi ăn với bồ. Đến ngày thứ ba quen ăn một mình thì cô đi qua đêm với bồ 2 ngày liền. Công việc có một chút lo lắng vì part time chẳng ai nhắn làm. Cứ đà này tiền bạc sẽ là.... Điều tốt lành là mình vẫn duy trì được thói quen ăn cơm nhà tự nấu hàng ngày vào buổi trưa. Đã được bạn giới thiệu chỗ học anh văn, hơi xa chỗ làm hơn suy nghĩ của mình. Tuần sau sẽ đến xem. Đã tìm được chỗ học. Chắc mình sẽ học một khóa content writer. #Phuong2018 #Maya2018

Ngày đầu ra riêng

Hình ảnh
Trước đây vài lần nói với mẹ ý định ra riêng. Nhưng không ra. Vẫn ở nhà, lý do là chưa đủ khả năng lo cho bản thân, chuyện bố mẹ hay cãi nhau, có ba mẹ con ở nhà cho mẹ đỡ buồn, thằng em cần có người nói chuyện khuyên bảo, chuyện không cần thiết phải ra ở riêng ngày đi làm vài chục cây số cũng không mệt lắm! Nhưng nay mình quyết định ra ở riêng. Có một chút cãi vã với bố, một chút suy nghĩ về định hướng tương lại. Mình ra ở cùng bạn. Phải nói là mình đã nhức đầu, suy nghĩ nhiều lắm. Mình sợ mình có chút ích kỷ! Hai ngày chuyển đồ trời mưa, bữa tối đầu tiên một mình ăn cơm với cơm tấm và kim chi. Bạn đi nhà thờ, hẹn hò với bồ, mình ở nhà đọc sách, viết blog và nghĩ đến tìm thêm 1 job part. Nố chung là thấy khó khăn lắm. Nhưng mình tin sẽ ổn. Sau tất cả, ngày mai sẽ là một ngày khác.

Chư Yang Lắk - Ai yêu tự do thì lên núi nghe đàn...

Hình ảnh
Núi rừng là để chinh phục, từ đó con người cảm thấy yêu thiên nhiên, biết ơn và trân trọng cuộc sống. Giờ này, đúng một tuần trước, mình làm gì? Mình đang ngồi trong sương giá lạnh, trời đã ngớt mưa trên đình núi cao 1700m chư yang lăk rót rượu cho những người bạn đồng hành và nghe về những câu chuyện. Chuyến đi này mình không suy nghĩ gì cả, nó dần trở nên bình thường khi câc chuyến xa nhà của mình nhiều lên. Những cảm giác thèm muốn đi đâu đó xa nằm lại trong tiềm thức. Leo 1700m trong 6 tiếng và xuống trong 4h cũng đáng là thành tích của mình lắm đấy chứ. TRƯỚC LÚC ĐI, LO LẮNG SẼ TRỞ THÀNH BÁNH BÈO  Năm trước khi dự định đi mình tập thể lực chăm chỉ, test thể lực bằng cách leo bà đen, tập thể dục đủ thứ. Đến phút cuối mình ở nhà. Năm nay cũng tâm trạng chả biết có đi được hay không nên chỉ tập thể dục 2 buổi đầu tháng tư. Tháng tư của mình còn lại là núi công việc, áp lực cuộc sống, là chút buồn thất vọng nhiều thứ. Lên Dak Lak đám cưới bạn trước 2 ngày leo núi

Các chức năng của da

CHỨC NĂNG BẢO VỆ CHỨC NĂNG CẢM GIÁC CHỨC NĂNG TUẦN HOÀN CHỨC NĂNG ĐIỀU HOÀ THÂN NHIỆT  Mạch máu, tuyến mồ hôi và tuyến bã nhờn ở lớp hạ bì giúp điều hoà thân nhiệt thông qua da, giúp cơ thể được mát hoặc chống lại cái lạnh tác động lên da.   Khi nóng: Các mạch máu giãn nở ra, tuyến mồ hôi hoạt đồng khiến mồ hôi đổ ra mang theo nhiệt lượng của máu nóng và bốc hơi theo. Cơ thể dễ dàng giải phóng nhiệt lượng và làm giảm nhiệt độ cơ thể qua da.  —> Da sẽ ửng đỏ do mạng lưới mao quản mang máu ra sát bề mặt da nhiều và da sẽ nóng do sự giải phóng nhiệt lượng.  Khi lạnh: Các mạch máu co lại, giảm sự tưới máu từ cơ thể ra ngoài da, tránh thất thoát năng lượng và giữ lại nhiệt độ cho cơ thể. Lớp da dưới hạ bì chứa chất béo cũng đóng vai trò như một rào cản cách điện, giúp ngăn ngừa sự mất nhiệt từ cơ thể và giảm tác động của nhiệt độ lạnh.  —> Da sẽ xanh và tái, môi tím tái do mạch máu co lại. Tuyến lông sẽ dựng đứng lên. Tác dụng của sức bền thành mạch đối với da