CHUYỆN KHU VƯỜN CHUYỆN TRỒNG CÂY
Buổi chiều ra một hồi cuốc đất, một hồi nhổ lá sâu. Đó là quãng thời gian tôi làm thường xuyên cho những ngày chủ nhật. Tôi thích hoa nhưng là hoa mình trồng, tôi thích lan nhưng chẳng biết trồng. Chỉ biết mỗi việc gieo hạt và để đó, có mẹ tôi lo. Trồng cây có những mốc thời gian hạnh phúc. Đó là khi Bạn cầm trên tay mớ hạt giống nhỏ xíu nằm gọn trong lòng tay đến khi đứng trước mảng xanh tươi mát lành ngày Rau trưởng thành thu hoạch được Trồng cây có mốc thời gian của chờ đợi xen lẫn niềm vui cả âu lo. Là ngày hạt gieo xuống lòng đất rồi mong chờ hai lá non đầu tiên xuất hiện. Là những ngày ta ngắm nhìn cây lớn, chăm bón từng ngày với tâm tình người vun trồng. Là ân cần bên cây xem cây khoẻ mạnh hay ốm để chăm sóc kịp thời Trồng cây là cách học kiên trì, nhẫn nại và ân cần với thế giới, với cuộc sống quanh ta. Là lúc ta chậm rãi quan sát để hiểu gieo hạt gì gặt quả ấy, gieo hành động gì gặt thành quả ấy và ôm trong lòng niềm tin Rau sạch lành có