Bài đăng

covid 3

Covid lần 3 Đọc báo hôm nay, ca lây nhiễm cộng đồng ở TP.HCM sau 4 tháng. 1 cái Tết xìu có thể sắp đến Đọc báo mà tức cái mình Đọc 3 bài tuổi trẻ sáng chiều tối đều 1 lãnh đạo dấu tên của Vietnam Airline. Ủa sao hành xử kỳ vậy? Lãnh đạo buổi sáng dấu tên "Tiếp viên là nhân viên của mình sai đổ vấy là do tiếp viên". Ủa tiếp viên ko phải nhân viên của VNA, VNA ko có chế tài xử lý việc này, để tuân theo đúng quy định y tế? Lãnh đạo buổi chiều dấu tên " Giờ đi cách ly tập trung, VNA rất khó khăn, tâm lý tiếp viên hoang mang". Làm chi nên tội, ngành này ưu tiên hàng đầu là cẩn thận và cẩn trọng ngay từ đầu mà?  3 tháng trước mình có nói chuyện với một anh bạn làm kỹ thuật bảo trì máy bay cho VNA, ổng nói tâm lý rất là hoang mang, lương giảm 70%, nghỉ việc. Nhưng cái sợ nhất là covid. Ổng làm trong sân bay nên biết mấy cái cách ly tập trung của VNA ko có chuẩn. Nên hên xui lắm. Ổng sợ, ổng chỉ ở nhà, ko muốn đi làm, ko dám về quê sợ lây. Mình còn thôta lên, sao làm ăn vậy

Vô Thường

Hình ảnh
Lặng lẽ sống với cả bầu trời nước mắt Lặng lẽ khóc ta ôm chặt nỗi cô đơn của mình Trái tim kêu gào xót xa thân này bước trong vô vọng  Tận tụy với nỗi cô đơn, trung thành với căn phòng tối  Kết thân cùng màn đêm nơi bình yên ngược lối  Không chiều theo lý trí mặc cảm xúc thả trôi Bàn quan chuyện thế gian trong mắt đời như KẺ CHẾT RỒI  Và ta là thế.. Ta không dị biệt...  Ta chỉ không muốn để lộ điểm yếu của bản thân mình cho người khác biết  Vì đâu phải nói là được cảm thông và cứ chân thành sẽ được hiểu thấu  Bởi mọi ý tốt luôn kèm mưu cầu nên yên vị đâu có được bao lâu ( đâu có được bao lâu   Mọi thứ chỉ là tạm bợ  Từ bằng hữu đến nhân tình ,kể cả điều ta tôn thờ  Tất cả chỉ là giấc mơ rồi đến một ngày cũng sẽ tan vỡ  Rồi cũng để lại mình ta thở than sống suốt đời cùng những điều dang dở  Nên lòng ta chẳng còn niềm tin  Những điều tốt đẹp đi ngang đời mình.  Chỉ còn đây...... Là....  Những lời tâm khắc như in Ta thà sống cuộc đời đơn độc để không phải chịu tổn thương  Còn hơn chạy the

Một chiếc post về công việc - Tôi làm truyền thông cho Lovera Vista

Tôi không chia sẻ về công việc, nhưng trên này vừa riêng tư vừa công khai. Tôi muốn chia sẻ về dự án tôi đã xuyên suốt. Một dự án này đặc biệt khi trải qua sự lo lắng vì thị trường, rồi ngày mở bán với một con số bất ngờ, rồi dịch xảy ra. Tôi sẽ viết lại như bài học cho chính tôi. Một sự suy ngẫm rõ ràng, viết lại một cách khoa học và khúc chiết. 1. Đặt vấn đề - Thông tin dự án Tôi có kinh nghiệm làm việc 4 năm cho công ty bất động sản. Trước dự án này tôi đã làm việc và thành công ở 5 -7 dự án trước đó. Làm từ dự án trung cấp căn hộ cho tới nhà phố compound, biệt thự triệu đô... Đây là dự án căn hộ đầu tiên của công ty tôi tại khu Nam, công ty tôi trước đây chuyên làm các dự án tại khu Đông. Một dự án đã từng phát triển bán trước đây 2 năm là nhà phố. 2. Bối cảnh thị trường Thị trường giữa năm 2019 vẫn còn rất sôi động. Những thông tin về pháp lý khiến dự án không ra là có nhưng thực tế, thị trường vẫn người mua, người bán đ

Tâm sự

1 tuần nay, dạo này tự nhiên mình thấy lòng cô đơn lắm, cô đơn kinh khủng. Kiểu cô gái 27 chưa chính thức được yêu nó cô đơn ấy. Trước đây, dù có thấy cô đơn thì chỉ thoáng qua lúc nào đó chạnh lòng. Mấy nay, sự cô đơn len lõi vào nhiều luồng suy nghĩ.  Có lẽ là tác dụng sau 3 năm chính thức nói về tìm 1 tình yêu mà không có được. Thật sự, giờ đây mình cần ai đó yêu thương mình, không phải là mãi mãi cũng được. Mình đã hiểu sự cô độc làm cho mình thành một con người luôb gồng cứng. Đôi khi mơ hồ, những câu văn của mình quá cứng nhắc, những nhận xét luôn lý tính có phải do mình thiếu một cảm xúc yêu đương được trải nghiệm thực sự? Mình sợ cho việc viết của mình bị hời hợt, thiếu cảm xúc. Đến giờ, chắc là người phụ nữ 27 tuổi mình đây cần yêu đương rồi! ---- Cô mình, sau 4 năm ly hôn đã có một người thương. Bỏ qua thứ vật chất giàu có của nhà cô, của chú người yêu kia. Mình nhìn thấy ở góc tình cảm, ở góc người phụ nữ.  Cô ly hôn, cảm giác đó là mọi người nghĩ một gia đình hạnh phúc, khá

Tiền - thuốc chữa bệnh ung thư

Tiền - Thuốc chữa bệnh ung thư Nay đọc câu chuyện của VNE về anh lập trình cần tiền chữa bệnh ung thư phổi cho mẹ. Cảm thấy có chút đồng cảm sâu sắc. https://vnexpress.net/chang-trai-xin-ban-minh-cuu-me-4100223.html Thật sự, mình vẫn từng rất lo lắng khi ông mình biết tin bệnh ung thư. Nỗi lo lắng ko chỉ ở mình. Mà cả bố mẹ cô chú nữa. Việc đầu tiên lo ấy là tiền đâu chữa bệnh. Ung thư - trước đó mình chỉ biết nó là căn bệnh hiểm nghèo chứ chưa ở đâu, làm sao để chữa được, ngay cả từ hay được nhắc đến là xạ trị, hóa trị mình cũng chẳng biết rõ, cảm giác lúc đó là mình đã nói leo nhiều thế sao??? Đó là lý do tiền đi qua lo lắng của mọi người đầu tiên. Đơn giản là tiền, tiền đơn giản là ai cũng nghĩ được, ai cũng hiểu được. Nếu bạn có rất nhiều tiền, cơ hội khỏi bệnh của bạn cao hơn. Nếu bạn có tiền, cơ hội sống của bạn sẽ lâu hơn. Nếu bạn có ít tiền, tất nhiên nó sẽ ngược lại với 2 vấn đề trên. Hi hữu - chỉ có câu chuyện trên báo làm cho bạn tin rằng ung thư sẽ tự khỏi bằng c

Tháng 4

Năm nay không biết sao chứ tháng 3 mất tiền tháng 4 mất tình là có thật Tháng 3 mình mất vài triệu việc mua vé máy bay đi chơi, cho bạn mượn tiền... Tháng 4 này, một xíu khủng hoảng trong mối quan hệ của mình. Một người bạn tưởng chừng như mình côa gắng thì sẽ có điều thú vị đằng trước đã không còn liên lạc nữa. Mặc dù nó đã có dấu hiệu cho một sự chẳng dài. Nhưng mình đôi chút bướng bỉnh một mình vác đá đi xa. Hôm nay, mình đã hiểu được 1 mình thì viên đá đó cũng mỏi lắm, người ta có thể nhìn một mắt nhưng không thể vỗ tay nếu chỉ có 1 tay. Mối quan hệ cũng vậy. Giờ đây, mình đã chấp nhận rồi. Không có đau lắm nữa. Tháng 4 này, mình còn một mối qua hệ mình cũng chuẩn bị và đona nhận nó rời xa. Gia đình. Mình có chút ấm ức. Mình cảm thấy câu nói khi không còn nơi nào để đi thì người ta sẽ trở về với Gia đình không hoàn toàn đúng với mình. Trở về với người thương quý thì tốt hơn. Mối quan hệ này ta vỡ sẽ dẫn đến vài hệ lụy khác. Mình biết, giờ đây mình chấp nhận chọn 2 chữ bu

Viết về câc chuyện gặp người lý giải tình cảm suy nghĩ của mình

Nay mặc lại cái áo cũ Nhớ lại năm cũ, thời gian này năm ngoái mình đã làm gì, nghĩ gì. Năm trước mình đã vẽ ra một viễn cảnh của 2 chữ "chấp nhận" chọn một cuộc sống liều mình trong cái gọi tương lai bình yên.... Kết quả, của năm ngoái giờ thì mình đã thấy, không thể! Năm nay, mình lại bước tiếp. Một bước đi sau khi trái tim đã chai lỳ hơn, nhiều băng bó hơn, dễ dàng chấp nhận hơn. Đó không phải là tự nhiên có. Mà mình đã học được Chấp nhận bản ngã của mình cũng như của người khác. Khám phá chính bản thân mình một cách sâu sắc. Cảm ơn vì mối duyên này!!!!